Tống Tổng, Phu Nhân Lại Đến Cục Dân Chính Xin Ly Hôn - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-05 04:25:42
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Thư Hòa xuống lầu nhưng thấy Tư Thần

Thanh , trong lòng cô vẫn đang lo lắng cho ông nội, nên cũng chẳng còn tâm trí hỏi han gì nhiều.

Cô lên xe của Tống Kỳ Niên, chiếc xe Jeep màu xanh quân đội lao nhanh về phía bệnh viện quân khu. Trên đường , Lê Thư Hòa gọi mấy cuộc điện thoại nhưng ai máy, cảm giác quan tâm lo lắng nhưng bất lực khiến cô sợ hãi.

Lúc , một bàn tay lớn bất ngờ nắm lấy tay nhỏ của cô, cảm giác ấm áp ngay lập tức xoa dịu tâm hồn cô.

Lê Thư Hòa đầu Tống Kỳ Niên đang lái xe bằng một tay, cô, ánh mắt về phía , khuôn mặt sắc lạnh như đao khắc của lúc dường như trở nên dịu dàng hơn nhiều.

Lê Thư Hòa Tống Kỳ Niên lâu, thể thừa nhận răng mặt , cô thua hết đến khác, Tống Kỳ Niên luôn dễ dàng nắm bắt tâm trạng của cô.

"Lê Thư Hòa, đừng ."

Tống Kỳ Niên đột nhiên .

Giọng trầm ấm kéo Lê Thư Hòa trở về thực tại, cô đưa tay lau mặt , phát hiện nước mắt, bĩu môi : "Tôi ."

Tống Kỳ Niên nghiêng đầu cô một cái, như thể xác nhận xem cô dối , : "Sắp đến nơi , chỉ nhắc nhở để em chuẩn "

Kỹ thuật lái xe của Tống Kỳ Niên , xe nhanh chóng dừng ở cổng bệnh viện quân khu, để Lê Thư Hòa xuống xe , tìm chỗ đậu xe.

Khi Lê Thư Hòa tìm đến cửa phòng bệnh của lão tư lệnh Lê, từ xa thấy tiếng , đôi chân cô lập tức mềm nhũn, đưa tay vịn tường mới ngã xuống đất.

Không xa, dì Hà thấy cô, lảo đảo chạy đền.

"Tiểu thư..." Vừa đến mặt Lê Thư Hòa, dì Hà đỡ lấy cánh tay cô, nước mắt tuôn như suối.

Đôi mắt Lê Thư Hòa đỏ hoe trong tích tắc, nhưng cô cố chấp trừng mắt để nước mắt chảy , giọng run rẩy mở miệng.

"Ông nội đúng ? Dì Hà, ông nội đang chờ cháu ?"

"Tiểu thư... hu hu... lão tư lệnh ông ... Ông ..."

Dì Hà đến mức thể tròn một câu.

Lê Thư Hòa tăng tốc bước về phía phòng bệnh, đến cửa phòng bệnh thì đúng lúc Lê Chính Nam từ trong phòng bước , thấy cô, sắc mặt lập tức sa sầm.

"Sao giờ con mới đến? Có ngoài chơi bời lêu lổng ?"

Nếu là thường ngày, Lê Thư Hòa kiểu gì cũng sẽ cãi với Lê Chính Nam mấy câu, nhưng lúc , cô chẳng còn tâm trí mà đôi co, chỉ vòng qua

Lê Chính Nam để phòng bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-tong-phu-nhan-lai-den-cuc-dan-chinh-xin-ly-hon/chuong-8.html.]

Thế nhưng, Lê Chính Nam chặn cô : "Con cần nữa! Ông nội con mất ! Loại con gái bất hiếu như con, ông nội con chắc cũng chẳng gặp cuối ! Để ông cũng chẳng yên lòng!"

Đầu óc Lê Thư Hòa "ù" một tiếng, cô trừng đôi mắt đỏ hoe Lê Chính Nam, môi gần như cắn đến chảy máu.

"Bố bậy gì ? Ông nội con làm thể..."

Lê Thư Hòa tin lời của Lê Chính Nam, mối quan hệ bố con của họ còn tệ hơn cả quan hệ vợ chồng giữa cô và Tống Kỳ Niên, nếu lão tư lệnh Lê ở giữa giảng hòa, hai cha con khi còn hận thể cả năm gặp mặt!

Lê Thư Hòa đầu nắm lấy tay dì Hà, im lặng dì Hà, hy vọng thể nhận câu trả lời phủ định từ dì, nhưng dì Hà đỏ cả mắt.

"Cháu gặp ông nội!"

Lê Thư Hòa bước phòng bệnh, lúc từ trong phòng bệnh vài bước , chính là những cô thường ngày vẫn giả vờ quan tâm, giờ đây thấy Lê Thư Hòa còn sự bảo vệ của ông nội, từng một đều lộ bộ mặt thật xa của họ.

"Các định làm gì?" Lê Thư Hòa cố gắng kiểm soát cảm xúc của , cô gây chuyện với họ lúc , làm ông nội vui, nhưng giọng của cô vẫn kiềm mà run rẩy.

"Thư Hòa , bình thường cháu làm bậy thế nào cũng , nhưng ông nội cháu bệnh mấy hôm nay , cháu cũng chẳng về thăm lấy một ! Uổng công ông còn thương cháu như thế!"

" , Thư Hòa, cô hôm qua cháu ở quán bar, chơi bời với hai ngôi đên tận nửa đêm.

Cháu rằng, lúc đó ông nội cháu đang trong phòng cấp cứu! Cháu đúng là đứa vô ơn!"

Lê Thư Hòa khó tin đám , giờ đây họ thèm giả vờ nữa, cuối cùng ánh mắt của cô dừng Lê Chính Nam.

"Lê Chính Nam, ông nội bệnh, bố cho con ? Hôm qua ông nội phòng cấp cứu rô < >

Nghe , Lê Chính Nam tức giận chỉ tay mặt Lê Thư Hòa mắng: "Đồ con gái bất hiếu! Có tư cách gì mà ở đây chỉ trích bố mày? Nếu mày hành xử đúng mực, ông nội mày tức đến phát bệnh ? Ông đổ bệnh, tao bảo dì gọi điện kêu mày về nhà, thế mà mày mải chơi bời, cả ngày hôm qua chịu máy, mày ông mày luôn chờ mày về !"

"Di? Bà gọi điện cho con? Hơ... con hiểu ..." Lê Thư Hòa tức giận câu nào, cũng tiếp tục đôi co với Lê Chính Nam. Cô định đẩy những đó để trong gặp ông nội, nhưng họ chắn như bức tường, cho cô qua.

"Lê Thư Hòa, cháu xứng để gặp bố cô!"

"Ông nội cháu thương cháu như thế, giờ c.h.ế.t cháu còn làm ông yên lòng ? "

"Lê Thư Hòa, tất cả là do chị gây ! Chị xứng gặp ông ngoại!"

Tất cả bọn họ, giờ phút , đều giơ d.a.o nhắm thẳng Lê Thư Hòa.

Những , vốn là một nhà với cô, nhưng chính vì ông nội quá nuông chiều cô, khiến họ sinh lòng ghen tị, giờ ông nội còn, họ thậm chí thèm giả vờ nữa.

Trước mặt những , Lê Thư Hòa rơi nước mắt, cô lau đôi mắt đỏ của , thẳng lưng như ông nội dạy cô từ nhỏ, thẳng thì khác mới coi thường !

"Các làm gì ông nội ?"

Lê Thư Hòa lượt mặt từng , cuối cùng trực tiếp chất vấn.

Loading...