Cảm ơn bạn ủng hộ nhóm dịch. Có những bộ truyện khác mong bạn cũng ủng hộ nhiều cho chúng nhé
1. Yêu Kẻ Bắt Cóc
2. Truyền Thuyết Rồng Thiêng.
3. Ép Hôn Nàng Hầu
4. Khiêu Vũ Cùng Kỵ Sĩ Bóng Đêm
5. Vật Hiến Tế
6. Khi Nhà Sinh Vật Học Yêu
7. Kẻ Săn Và Con Mồi
8. Đóa Hoa Của Quỷ
9. Lạc Vào Xứ Sở Thần Tiên.
10. Cướp Biển Vùng Caribige
***
Tôi chỉ thời gian để xử lý thứ xảy . Chỉ kinh nghiệm nối tiếp kinh nghiệm, với những cơn ngủ sâu ngắn ngủi xen kẽ, kể từ khi vượt qua căn bệnh của tuần .
Tôi đếm nhanh những đêm và ngày. C.h.ế.t tiệt, thực sự mười ngày trôi qua kể từ buổi hội ? Quá nhiều chuyện xảy . Tôi lột mặt nạ Quái thú, tìm thấy Logan. Trao trinh tiết của cho đàn ông trong mơ, đàn ông mà luôn yêu.
Lại là từ đó. Yêu. Tôi thực sự cảm thấy như với Logan ? Ý là, chúng l..m t.ì.n.h đêm qua. Tôi rùng và ngã tường. Bởi vì chúng thực sự? Chúng l..m t.ì.n.h ? Hay đây chỉ là sự ngây thơ của ? Trong tâm trí Logan, chúng chỉ đang 'làm tình'?
, những điều với chắc chắn còn hơn thế nữa...
…cô trinh nữ .
Được , gần đây mất trinh, nhưng vẫn . Tôi gì về cách đàn ông làm việc?
Anh là ' đàn ông', là Logan.
Tôi bước dọc hành lang, những cuộc tranh luận cứ liên tục diễn trong đầu. Gỗ kêu cót két những bước chân điên cuồng của . Tôi dừng ở đầu cầu thang lớn. Có một luồng sáng mờ ảo phát từ tầng một.
Logan thể khi lang thang trong lâu đài, nhưng thể sẽ trở nên kỳ lạ nếu chạy khỏi cửa. Bởi vì là một kẻ theo dõi đáng sợ/kẻ bắt cóc tâm thần, phần lý trí trong thì thầm.
Flowers
Vâng, nhưng là kẻ theo dõi đáng sợ của . Và sâu thẳm bên trong, là Logan. Ugh. Tôi ước ai đó để chuyện về tất cả những điều .
Rachel. Cô là hảo để chuyện về con trai. Sau đó lắc đầu. Không đời nào thể kể với cô về tất cả những điều .
nghĩ đến cô bây giờ, trời ơi, cô chắc hẳn lo lắng lắm. Tôi chuyện với cô nhiều ngày .
Tôi dừng giữa cầu thang. Tôi định và lên thì một chiếc túi trông quen thuộc đập mắt . Ví của ! Trên bàn cạnh cửa. Tôi chạy xuống phần cầu thang còn và lấy nó. Sổ tay, son dưỡng môi, một hộp đựng kính rỗng đang đeo. Logan trả cho cặp kính.
Dưới đáy túi xách của là bộ sạc. Tim bắt đầu đập mạnh gấp đôi. Cắn môi, đến cửa. Sau một lúc do dự, đẩy cửa mở. Bậc thềm trống rỗng. Không điện thoại.
Tôi thất vọng nhẹ nhõm? Tôi đóng cửa . Đến lúc Logan .
khi lấy ví, điều gì đó khiến mở ngăn kéo bàn phụ. Và đó là điện thoại của . Màn hình nứt và pin hết, nhưng bộ sạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-dep-va-quai-vat/chuong-51-bua-sang-than-mat.html.]
Tôi cắm điện. Đã hơn một tuần kể từ khi liên lạc với Rachel. Tôi nhăn mặt. , bạn đây. Được , vì một chuyện đó ốm, nhưng vẫn . Tôi nên gọi cho cô ngay khi khỏe hơn. Cô hẳn đang lo lắng như phát điên.
Điện thoại hết pin đến mức mất vài phút để sạc đủ để bật nguồn. Khi cuối cùng cũng bật , tiếng bíp liên tục vang lên khi tin nhắn bắt đầu đổ về.
RACHEL: Này bạn yêu, kỳ nghỉ thế nào? Gần đây tin tức gì từ cô. Cho cô còn sống nhé, lol
RACHEL: Daphne, chuyện vui . Nhắn tin gọi điện, cô bắt đầu làm phát hoảng
RACHEL: Gọi cho ngay bây giờ
RACHEL: Tôi nghiêm túc đấy, đồ khốn, gọi cho nếu sẽ nộp báo cáo mất tích. Tôi chính thức hoảng sợ .
Hôm qua . C.h.ế.t tiệt! Tôi lập tức bấm cô .
"Daphne!" cô trả lời, giọng đầy hoảng loạn. "Cuối cùng thì cũng liên lạc với cô!"
“Này, Rachel.”
"Tôi thể tin là cô." Giọng cô tràn đầy sự nhẹ nhõm. "Cô chứ?"
“Tôi .” Tôi chạm cửa sổ, dõi theo những đường nét do sương giá để .
“Cô chắc chứ? Cô biến mất! Tôi cô cô cần xa để nghiên cứu nhưng… cái quái gì thế?”
Tôi mỉm cách cô chọn từ. “Tôi , Rachel. Tôi , và xin . Mọi chuyện … khó khăn.”
“Tôi xử lý thế nào. Báo chí đang ập đến, yêu cầu tìm cô. Không ai cô ở . Adam Archer cứ gọi điện. Anh thậm chí còn thuê thám t.ử tư tìm cô. Tôi sắp bảo cứ nộp báo cáo về mất tích.”
C.h.ế.t tiệt, Adam. “Đừng làm thế. Tôi còn sống. Tôi mà.”
"Cô ở ?"
“Tôi đang ở với…một bạn. Chuyện phức tạp.” Câu khiêm tốn của thế kỷ.
Rachel thở dài chán nản. "Được , khi nào cô ?"
Tôi nhắm mắt , tựa trán tấm kính lạnh ngắt. “Tôi . Sớm thôi.”
“Daphne." giọng cô nửa bực bội như nhân viên, nửa lo lắng như bạn. “Cô . Hội đồng quản trị đang tức giận. Tôi với họ là cô đang nghiên cứu và cũng đang nghỉ ngơi ngày sinh nhật của cô và ngày giỗ của cô, nhưng họ tin. Tôi thể trì hoãn họ bao lâu nữa.”
"Không còn lâu nữa ," nhanh. C.h.ế.t tiệt. Tôi New Olympus. Rachel đúng - quá nhiều trách nhiệm. "Tôi hứa."
Giọng cô trầm xuống. “Không chỉ là công ty. Mà là bố . Ông … khỏe.”
Sương giá cắt qua . Tôi dậy. "Chuyện gì xảy ? Có chuyện gì ?"
“Các y tá . Có thể là do căng thẳng và sốc khi chúng thể liên lạc với cô...”
"Cô với ông thế ?" C.h.ế.t tiệt!
“Tôi lựa chọn nào khác! Cô biến mất! Tôi cô đang nghỉ như cô c.h.ế.t trong mương!”
“Được , ,” xoa dịu. Không của Rachel khi chuyện xảy thế . “Tôi hiểu. Tôi xin . Tôi sẽ ngay. Hôm nay. Tôi sẽ gọi cho vài giờ nữa.” Tôi thề nhiều là sẽ gọi khi Rachel cho kết thúc cuộc gọi. Tôi cúp máy và bỏ điện thoại túi xách.
Tôi thời gian để lãng phí. Có quá nhiều thứ đang đè nặng lên , công ty của , hội đồng quản trị, kỳ vọng của Adam. Cuộc sống của cha . Tôi thể ở đây.