Minecraft: Cuộc Chiến Ba Thế Giới - CHƯƠNG 5 – NHỮNG VẾT BỎNG TỪ BÓNG TỐI
Cập nhật lúc: 2025-07-19 01:41:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phần 1: Ghast Phun Lửa
Bình minh đến.
Chỉ ánh sáng từ những quả cầu lửa xoáy tròn, thét gào rơi xuống như băng ngược, để vệt cháy đỏ rực giữa tầng . Trên bầu trời , những con ghast – trắng bệch, to lớn và đang m.á.u – trôi lơ lửng, vươn những xúc tu mềm mại trong gió như rễ cây ma quái.
Trạm pháo đài phía Đông, nơi xem là mắt xích mạnh nhất trong chuỗi phòng thủ, giờ bốc cháy ở ba góc tường. Gạch đá nung nóng chuyển màu cam. Gỗ cháy đen. Khói nghi ngút cuốn lên, nhưng vẫn đủ cao để che lấp lũ ghast đang chực chờ cao.
Cung thủ lên vị trí. Họ căng dây, nheo mắt giữa làn gió tro, nhưng mũi tên thể bay cao tới.
> “Chúng ngoài tầm bắn!” – Một chỉ huy hét lên, giọng khàn đặc vì khói.
Những quả cầu lửa tiếp tục phóng tới từ miệng lũ ghast. Chúng tụ theo cụm ba hoặc bốn, bay chậm rãi như thể đang chơi đùa với những kẻ bên . Khi một quả đụng tường phía Bắc, một tiếng nổ rền vang khiến cả pháo đài rung chuyển. Đá nứt, lửa bén hầm tên, và bộ tầng thượng chìm trong hỗn loạn.
Một golem đá cố gắng dùng cơ thể che chắn cho các dân làng đang chạy – nhưng trúng hỏa cầu từ cao, vỡ tung thành mảnh vụn, đôi mắt ánh sáng lịm khi tan tro bụi.
Những chiến binh cung phép b.ắ.n lửa cố phản công. Họ b.ắ.n mũi tên mang lửa lên trời, nhưng ghast dễ dàng lùi xa. Chúng lùi đủ để né, tiến gần đủ để đốt.
Một trong những trạm quan sát đánh sập , rơi xuống như tháp cát. Bên , vài chục binh sĩ vùi lấp. Tiếng kêu cứu vang lên giữa tiếng ghast gào và tiếng gỗ nổ lép bép.
> “Chúng phá hủy hết. Chúng đang chơi với chúng .”
Một cung thủ trẻ , tay run, mắt vẫn hướng lên.
Những ghast chỉ phun lửa – chúng thỉnh thoảng thả xuống những vật thể tròn, như trái tim bằng magma. Khi chạm đất, những vật thể đó vỡ , sinh một làn khói tím, và từ trong đó bước blaze, que lửa sống với lõi sáng như nham thạch, tay xoay tròn que sắt phát cháy.
Giờ chỉ là quân – mặt đất cũng bắt đầu xâm nhập.
Những con blaze đầu tiên tiếp cận tường thành đang cháy, bay qua ngọn lửa như thể chúng sinh từ chính nó, thổi tia lửa phun thẳng các binh sĩ đang cố cứu chữa doanh trại. Họ cháy ngay khi kịp hét lên.
Một vị chỉ huy la lớn:
> “Rút lui về phòng tuyến thứ hai! Bỏ pháo đài! Giữ mạng!”
Tín hiệu đuốc đỏ đốt lên. Chuỗi tường đá phía trong bắt đầu đóng cổng. Các nhóm trinh sát và chiến binh sống sót chạy ngược đường hầm dự phòng. Phía họ, pháo đài phía Đông – công trình từng mất hàng tháng xây dựng – nổ tung trong tiếng gào kéo dài của ba con ghast cùng lúc.
Lửa bốc cao. Tro rơi như mưa. Và những vết bỏng đầu tiên của cuộc chiến thật sự khắc lên da thịt Overworld.
Phần 2: Blaze Xuyên Qua Khiên
Lửa lan tới bức tường phòng thủ thứ hai khi mặt trời vẫn ló rạng.
, nó bay đến từ trời như những quả cầu ghast, mà bò sát mặt đất, lan qua từng phiến đá, bám khí.
Người từng thấy ngọn lửa nào… di chuyển chủ đích như .
Trên đầu thành, các chiến binh kịp dựng lá chắn bằng đá và gỗ – mỗi tấm khiên đều tẩm nước, phủ khăn ướt, chuẩn sẵn tuyết để dập lửa.
Họ tính tới thứ… trừ blaze.
Từ làn khói tím ở phía pháo đài sụp đổ, từng tốp blaze xuất hiện, xoay quanh trục que lửa, tỏa nhiệt dữ dội.
Chúng cần chạy, cũng chẳng cần – chỉ lơ lửng, tròn, phun lửa.
Luồng lửa của chúng giống ghast – nó thẳng, chính xác, tan giữa gió, và nóng đến mức làm sắt đỏ lên trong tích tắc.
Tại tuyến phòng thủ đầu tiên, những chiếc khiên giơ lên đón đỡ.
Tiếng phụt của tia lửa vang lên.
Người lính đầu tiên chắn phía đốt xuyên qua lớp giáp sắt. Ngọn lửa xuyên thẳng tấm khiên gỗ, thắp lên từ bên trong như cây đuốc.
> “KHIÊN KHÔNG GIỮ NỔI!” – tiếng hô vang dội từ một chỉ huy ở mặt nam.
Các blaze lao hỗn loạn như zombie skeleton, cũng né tránh như enderman – chúng bay theo nhóm, tản hình vòng tròn, tấn công xoay vòng như một vũ điệu c.h.ế.t chóc.
Cứ mỗi đợt tấn công, vài ngã xuống – da thiêu cháy, áo giáp nóng chảy, mũ sắt đỏ lên như rực lửa, khiến lính thể cởi nổi.
Đá cũng bắt đầu nứt. Những viên đá mịn dựng vội tan thành bụi khi lửa táp trúng quá ba .
> “DÙNG NƯỚC!” – một dân làng hét, mang xô nước lao tới.
Họ đổ nước lên các bậc thành – nước xèo xèo bốc ngay, tạo lớp nước mỏng mờ che tầm blaze.
Một cơ hội.
Các cung thủ lùi , dây nỏ đặc biệt – nỏ đầu nhọn bọc sắt, tẩm tuyết – và bắt đầu b.ắ.n trả.
Một blaze trúng ngay lõi trung tâm, lửa trong thể chớp tắt nổ tung như pháo hoa vàng rực.
Hai con khác thương, xoay cuồng rút lui bóng khói.
đó chỉ là vài phần nhỏ.
Từ bức tường lửa, hàng chục blaze khác trôi , theo làn khí nóng, như thể Nether đang phun từng lớp tấn công chiến lược.
Một golem sắt bước , đập mạnh xuống đất – quét tan ba blaze cùng lúc bằng một cú đ.ấ.m xoáy, nhưng thể nó cũng cháy nám, một cánh tay tan chảy.
Không quân của Overworld triển khai – Overworld từng thứ gì bay chiến đấu ngoài Elytra.
Những blaze tiếp tục áp sát tuyến trong, tàn phá tháp tên, đốt cháy kho lương khô, và tấn công nơi trú ẩn của dân làng sơ tán.
Còi đá vang lên – tín hiệu rút lui chiến thuật thứ hai.
Những sống sót lùi về pháo đài trung tâm phía Spawn – nơi chuẩn cho trận quyết chiến lớn hơn.
Bức tường phòng thủ thứ hai sụp đổ vì phá, mà đốt cho đến khi chính đá cũng thể vững.
Trên trời, tro tiếp tục rơi.
Và đất, từng đốm lửa của blaze đang cắm rễ sâu mặt đất của Overworld.
Phần 3: Zombie Và Creep Không Ý Thức
Tro từ cuộc tấn công blaze còn tan trong khí thì một âm thanh lạ vọng từ hướng Tây Nam – như hàng trăm bàn chân kéo lê đất, đều đặn và vội vã.
Lính gác tháp canh, mắt vẫn còn cay xè vì khói, căng mắt qua lớp sương tro xám. Và họ thấy – cái mà ai mong .
Bầy zombie.
Không vài chục con như trong những cơn đêm bình thường – mà là cả rừng sinh vật, chen lấn, va chạm, lết tới trong im lặng.
Không rống, gào. Chúng sinh vật của ý thức, mà là công cụ.
Chúng dẫn tới.
Và ở phía chúng – lẫn trong làn bụi thấp thoáng – những bóng đen to tròn chập chờn xanh lục, chân, mắt, nhưng sẵn sàng nổ tung. Creeper. Hàng trăm con.
---
“Chúng đang đến!” – tiếng hô cảnh báo vang lên khắp tường phòng thủ còn .
“Không Nether!”
“Không… là zombie và creeper của chúng !”
---
Không ai hiểu tại . Các sinh vật vốn tấn công bất kỳ ai, kể cả dân Overworld. giờ đây… chúng chỉ nhắm phòng tuyến, bất chấp cả ánh sáng, cả lửa, và cả đồng minh từng ngày xưa.
Chúng cần che chắn. Creeper giữa zombie như kíp nổ sống, đợi tiến đến đủ gần để phát nổ và dọn đường.
Hàng rào đá phá từng mảng. Các bẫy hố ngăn dòng xác sống hề né tránh – chúng rơi , chồng chất lên , bò tiếp như một dòng sông thịt mục rữa.
Một chiến binh b.ắ.n tên – mũi tên ghim trán zombie đầu đàn – nó ngã xuống, nhưng năm con khác bước lên xác nó, tiếp tục lết về phía tháp canh.
> “Không để chúng tới gần! Có creeper kìa! ĐẨY LÙI CHÚNG LẠI!”
Các golem lao tuyến giữa, quật tung cả cụm zombie bằng cú vung tay – nhưng khi một con creeper chen tới sát, nó nổ tung trong ngọn sáng trắng lóa, hất bay cả lẫn golem.
Một tháp b.ắ.n tên sụp xuống như giật sập bằng thuốc nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/minecraft-cuoc-chien-ba-the-gioi/chuong-5-nhung-vet-bong-tu-bong-toi.html.]
---
Trong một khoảnh khắc giữa tiếng la hét, một học giả hét lên:
> “Đây là vũ khí sinh học! Chúng dùng zombie và creeper như đàn ong tự sát!”
Các chỉ huy hiểu .
Nether – hoặc thế lực nào đó phía – cần kiểm soát từng sinh vật, chỉ cần dẫn dắt lũ ý thức đúng lúc, đúng hướng.
Và đúng như thế, chúng xé toạc tuyến phòng thủ còn sót , cần trí khôn, cần chiến thuật – chỉ bằng lượng và sự điên cuồng.
Trận địa lửa blaze để chỉ là màn dọn đường. Và zombie-creeper là đòn đánh phủ đầu tàn nhẫn, khiến thứ rối loạn, khiến những còn sống địch thực sự là ai nữa.
Một chiến binh ngã xuống, bao phủ bởi bốn xác sống.
Một cánh cổng nhỏ phía tây – nơi canh – phá tan tành bởi vụ nổ kép của hai creeper nối tiếp .
Và giữa khung cảnh , kẻ mặc áo choàng đen xuất hiện nữa, một gò đất cao, lặng lẽ quan sát, tay cầm một mảnh bản đồ cũ kỹ. Hắn lệnh, can thiệp – biến mất bóng đêm như thể từng ở đó.
---
Overworld còn kiểm soát đêm tối nữa.
Kẻ thù học cách sử dụng thứ đáng sợ nhất: nỗi sợ chính từ thế giới – những sinh vật từng là tai họa ngẫu nhiên, nay trở thành vũ khí chiến lược.
Phần 4: Pháo Đài Thứ Nhất Ngã Xuống
Pháo đài Bắc, xây đỉnh cao nhất của dãy Đá Xám, từng mệnh danh là “mắt thần” của vùng trung tâm Overworld. Từ đây, các cánh quân thể quan sát hàng chục khối bán kính, điều phối tiếp viện, và đánh chặn mối nguy từ phía Bắc – nơi từng cho là an nhất.
Và giờ, nó biến mất khỏi bản đồ.
---
Sáng sớm hôm , một nhóm cưỡi ngựa tiếp tế mang theo thuốc hồi m.á.u và mũi tên, lên đường theo lối mòn băng qua rừng taiga phủ tuyết. Họ trở về.
Chỉ một con ngựa chạy lạc, yên còn dính m.á.u khô.
Trạm canh phía chân núi lập tức gửi trinh sát. Và , lệnh đỏ phát – một tín hiệu mà ai từng nghĩ sẽ dùng đến.
> “Pháo đài Đá Xám hồi đáp. Lửa hiệu sáng. Còi đá kêu. Cờ bay.”
Các chiến binh cấp cao lên đường, cưỡi sói tuyết, leo dốc đá trơn trượt… Và họ đến.
Đến nơi, nơi còn là pháo đài nữa.
---
Tường sập. Trần vỡ. Lửa cháy khắp nơi. Golem vỡ nát.
Người trinh sát trẻ nhất khuỵu xuống.
> “Không ai còn sống…”
Từng căn phòng nung chảy, như lửa địa ngục xuyên qua từ bên trong. Những vết c.h.é.m cháy sém kéo dài tường đá – dấu hiệu Wither Skeleton từng hiện diện.
Ở giữa sân chính, họ tìm thấy một chiếc khiên nứt đôi, cạnh một xác chiến binh vẫn còn nắm chặt thanh kiếm.
Không ai bỏ chạy. Không ai đầu hàng.
Tất cả chiến đấu đến cùng, giữ lấy pháo đài như giữ lấy ranh giới cuối cùng giữa Overworld và bóng tối.
---
Không lâu , tin dữ lan khắp nơi. Các tháp chuông đổ hồi trầm, pháo sáng đỏ bay lên tại làng – đây còn là tấn công du kích. Đây là chiến tranh diện.
Người dân từ các trấn nhỏ bắt đầu kéo về vùng trung tâm, mang theo cả vết thương, mất mát, và câu hỏi:
> “Nếu pháo đài Bắc còn mất, thì còn nơi nào an ?”
Một bản đồ lớn căng giữa Hội Đồng Làng Trung Ương. Trên đó, pháo đài Đá Xám đánh dấu bằng một dấu X m.á.u đỏ.
Và kẻ mặc áo choàng đen – nếu ai đó để ý kỹ – đánh dấu nó từ , trong mảnh bản đồ mà cầm hôm .
---
Overworld mất pháo đài đầu tiên.
Và đều – đây sẽ là pháo đài cuối cùng.
Phần 5: Mảnh Giáp Cuối Cùng
Mặt trời lặn từ lâu.
Trên đường đất nối pháo đài Bắc với trung tâm, chỉ còn tro bay lất phất trong gió.
Không ai chuyện. Không ai mong chờ.
Chỉ còn trông ngóng – rằng , sẽ ai đó sống sót. Một dấu hiệu. Một âm thanh. Một bước chân.
Và … tiếng lạo xạo đá vụn.
Một bóng xuất hiện – bước loạng choạng, áo giáp cháy sém, tay , m.á.u khô đóng thành từng vệt mặt và cổ.
Các lính gác gấp rút chạy đỡ lấy.
> “Mở đường! Có sống sót!”
Người – ai nhận – vì chiếc mũ sắt vỡ, giáp n.g.ự.c nứt, một tay buông thõng, và tay nắm một vật.
Một thanh kiếm sắt gãy đôi.
Lưỡi kiếm đốt cháy, như từng xuyên qua lửa địa ngục.
Cạnh đó, một mảnh giáp nhỏ, phần vai – với dấu khắc hình cáo tuyết, biểu tượng của đội phòng thủ phương Bắc.
---
Họ đưa trạm y tế tạm dựng, sát vách một sườn núi đá.
Người y tá đắp thuốc, hỏi:
> “Anh là ai? Làm còn sống? Còn ai nữa ?”
Người chiến binh khẽ ngẩng lên. Mắt đỏ ngầu vì khói và máu, nhưng giọng rõ ràng, vỡ như tiếng đá rơi xuống vực:
> “Không còn ai… Tôi là cuối cùng rút khỏi pháo đài.”
“Chúng ... giữ đến phút cuối.”
“... tất cả những gì các thấy...” – giơ thanh kiếm gãy và mảnh giáp – “...chỉ là mở đầu.”
Một im lặng nặng nề phủ khắp trạm y tế.
Không ai lên tiếng.
---
Tối hôm đó, mảnh giáp và thanh kiếm đặt lên giữa quảng trường trung tâm, ngay lá cờ Overworld.
Không kèn. Không trống. Không lễ nghi.
Chỉ bộ làng vây quanh, hai vật duy nhất trở về từ nơi từng là pháo đài lớn nhất phía Bắc.
Lời cuối của chiến binh khắc lên bảng đá nhỏ, đặt chân cột cờ:
> “Đây chỉ là khởi đầu.”
Và đều hiểu – Overworld mất nhiều hơn một pháo đài.
Họ mất thời gian, niềm tin, và lẽ, cả lợi thế.
họ mất tất cả.
Vì vẫn còn những sống sót, vẫn còn tường thành, vẫn còn những ngọn đuốc tắt.
Và lửa của sự phản kháng – đầu tiên – bắt đầu nhen lên từ đống tro tàn.