Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly & Mạc Hành Viễn - Chương 105: Duy trì quan hệ hôn nhân lâu dài

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:33:10
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tịnh cảm thấy đây hình như là đầu tiên cô gặp riêng Mạc Hành Viễn.

Khí chất áp đảo và tư thế kiêu ngạo của bề khiến Lục Tịnh chút e dè.

Người đàn ông của bạn mạnh mẽ đến , cô đối phó nổi.

“Mạc Tổng, tìm chuyện gì ?” Lục Tịnh dù cũng từng trải, nhanh chóng định tâm trí, hỏi .

Mạc Hành Viễn hỏi: “Muốn ăn gì?”

Lục Tịnh hiểu làm gì, “Sao cũng .”

“Gọi món .” Mạc Hành Viễn gọi nhân viên phục vụ, bảo Lục Tịnh gọi.

Lục Tịnh như đống lửa, cầu cứu Tô Ly.

ngay mặt, cô cơ hội đó.

Cô gọi đại hai món đặt đũa xuống, hỏi tiếp, đôi mắt thâm sâu khó lường của Mạc Hành Viễn, cô liền ngậm miệng .

Có thể sống với đàn ông như thế , còn dám gây gổ một chút, thể , Tô Ly vẫn bản lĩnh.

“Gần đây Tô Ly chút bất thường.” Mạc Hành Viễn nhắc đến Tô Ly, khí chất xung quanh liền dịu vài phần.

Lục Tịnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hóa là đến để thăm dò Tô Ly.

“Cô gì với cô?” Mạc Hành Viễn hỏi thẳng.

“Cũng gì, chỉ là một bí mật giữa con gái thôi.” Lục Tịnh bán Tô Ly.

Tô Ly bằng lòng với cô nhiều như , là vì xem cô là bạn .

Nếu cô đem những lời Tô Ly kể hết cho Mạc Hành Viễn, chẳng khác nào phụ lòng chân tình của Tô Ly.

Mạc Hành Viễn chằm chằm Lục Tịnh, đôi mắt nguy hiểm như sói thấu những suy nghĩ nhỏ nhoi của Lục Tịnh.

“Tôi dự định duy trì quan hệ hôn nhân lâu dài với cô .” Giọng Mạc Hành Viễn lạnh lùng, “Là bạn của cô , cô nên hy vọng chúng , đúng ?”

Lục Tịnh cắn môi, thể phủ nhận, cô mong Tô Ly hạnh phúc.

“Mạc Tổng, nếu thực sự hôn nhân của hai hạnh phúc, chi bằng quan tâm cô nhiều hơn, cho cô cảm giác an đầy đủ, cô tự nhiên sẽ sẵn lòng hết chuyện với .”

Mạc Hành Viễn nheo mắt, “Vậy, cô gì với cô?”

“…” Lục Tịnh mím chặt môi.

Rõ ràng, hôm nay Mạc Hành Viễn nhất định hỏi điều gì đó, nếu , sẽ .

Lục Tịnh vẫn đang cân nhắc.

Thức ăn dọn lên bàn, Mạc Hành Viễn kiên nhẫn.

“Mạc Tổng.” Lục Tịnh với vẻ bất lực, “Chuyện tình cảm của hai , tham gia.”

“Tôi bảo cô tham gia.”

“…” Lục Tịnh rót một chén , uống một ngụm làm dịu cổ họng, cũng giảm bớt tâm trạng chút căng thẳng, “Thực , Tô Ly cũng gì với . Cô chỉ cảm thấy yêu cô , hai sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn.”

Lời , cô tin là Tô Ly cũng với Mạc Hành Viễn .

Mạc Hành Viễn cau mày, “Không còn gì khác ?”

“Còn thể gì nữa?” Lục Tịnh khẽ thở dài, “Mạc Tổng, là bạn của Tô Ly, cũng hỏi , rốt cuộc tâm tư gì đối với cô ?”

Mạc Hành Viễn ngưng thần, chuyện với Lục Tịnh.

“Cô ăn từ từ .”

“…” Lục Tịnh mở to mắt, mơ hồ.

Mạc Hành Viễn dậy, bước khỏi phòng riêng.

Lục Tịnh há miệng, vội vàng gọi điện cho Tô Ly, kể chuyện cho Tô Ly .

Tô Ly thì ngạc nhiên vì Mạc Hành Viễn tìm đến Lục Tịnh để thăm dò.

“Anh vẫn quan tâm cô đấy.” Lục Tịnh cảm nhận .

“Trời mới quan tâm cái gì.”

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-wxei/chuong-105-duy-tri-quan-he-hon-nhan-lau-dai.html.]

Gần đây công ty âm u trầm lắng, đều đồn đại ông chủ và bà chủ ly hôn.

Phòng pha , vài đang hạ giọng chuyện.

“Bà chủ cũng ngây thơ thật, để bạn của sinh con cho chồng.”

“Ban đầu là sinh con xong sẽ giao cho bà chủ và ông chủ nuôi, còn ký hợp đồng. Kết quả phó tổng nuốt lời, giữ khư khư quyền nuôi con buông.”

“Chắc chắn buông . Điều chẳng khác nào thời cổ đại, hoàng hậu con, phi tần sinh một đôi long phượng thai, nghĩa là thể mẫu bằng tử quý, một bước lên ngôi vị cao nhất. Kẻ ngốc mới buông.”

“Haizz, thật là kịch tính.”

“Trước đây xem tiểu thuyết thấy tình tiết thật cẩu huyết, thực tiểu thuyết bắt nguồn từ cuộc sống. Thực tế còn cẩu huyết hơn tiểu thuyết.”

“May mà bạn . Bị bạn đ.â.m lưng, thảm quá.”

Tô Ly liếc ngoài cửa, nhắc nhở họ, “Có đến.”

Mọi vội vàng tản .

“Chồng cô ưu tú như , cô phòng ngừa bạn ?” Sau khi hết, một đồng nghiệp khác bước , một câu như .

Tô Ly đối phương, là Diêu Nam của bộ phận tuyên truyền, cô cao ráo và xinh , khi công ty còn từng làm mẫu tạp chí.

Nghe chịu nổi những quy tắc ngầm của giới mẫu nên nghỉ.

Vấn đề , Tô Ly cảm thấy cần trả lời.

Hơn nữa, họ cũng thiết.

Tô Ly cầm ly , thẳng.

Cô trở chỗ làm việc, điện thoại rung lên mấy tiếng.

Nhìn qua, là tin nhắn từ một điện thoại rõ.

Vài bức ảnh rõ nét.

Trong ảnh, là Mạc Hành Viễn và Lục Tịnh.

Góc chụp của đối phương chọn , trông như hai gần gũi, hơn nữa độ sáng và bố cục đều trau chuốt, khí mờ ám thể hiện rõ trong ảnh.

Tô Ly những bức ảnh , cô trả lời đối phương, “Ảnh chụp tồi.”

Đặt điện thoại xuống, định quan tâm đến nữa.

Bạn của khác thế nào cô thể , nhưng bạn của cô… tuyệt đối sẽ đ.â.m lưng cô.

Tâm trạng Tô Ly hề ảnh hưởng bởi những bức ảnh, lúc rảnh rỗi, cô tải ảnh xuống, chuyển tiếp cho Lục Tịnh.

Lục Tịnh thấy ảnh, kêu lên.

【Ai chụp ? Chụp quá mất.】

Tô Ly thấy câu , nhịn , gọi điện thoại, “Cô định giải thích gì ?”

“Giải thích gì chứ?” Lục Tịnh dường như đang thưởng thức, “Chết tiệt, cô lúc đó căng thẳng đến mức nào. Với khí chất của đàn ông của cô, thực sự bỏ chạy ngay lập tức.”

“Anh đàn ông của .”

“Cũng đàn ông của nha.” Lục Tịnh kêu lên, “Nói mới nhớ, chụp màn hình bức ảnh , đăng vòng bạn bè mới .”

Đột nhiên, Lục Tịnh “ái” một tiếng, “Không đúng. Người chụp ảnh ý đồ gì? Gửi ảnh và Mạc Hành Viễn cùng khung hình cho cô… Không với cô, và Mạc Hành Viễn gian tình chứ.”

Lục Tịnh xong, Tô Ly thấy bên đập mạnh xuống bàn, tiếng lớn.

“Khốn kiếp! Là ai ? Thật kinh tởm.” Lục Tịnh mắng.

Tô Ly phản ứng của cô , nhịn , “Chỉ thể , đối phương hết chiêu . Cũng chịu điều tra xem quan hệ giữa và cô thiết đến mức nào. Thà đàn ông, cũng thể tình bạn.”

“Tôi thực sự bó tay.” Lục Tịnh vô cùng cạn lời, “Nếu để điều tra là ai, hỏi thăm tổ tông mười tám đời của .”

“Toàn là tiểu xảo thôi, chút hàm lượng vàng nào. Những đó rằng, nếu cô thích Mạc Hành Viễn, thể đóng gói gửi thẳng đến nhà cô.”

Lục Tịnh hoảng sợ lớn, “Đừng! Vị đại thần đó, đối phó nổi.”

“Chỉ là ví dụ thôi mà. Sao cô phản ứng lớn ?”

“Hôm nay ăn bữa cơm với , cô đối diện , lúc đó chỉ trốn chạy. Thật đấy, loại như , cả đời đều kính nhi viễn chi, chịu nổi.” Lục Tịnh lắc đầu.

Tô Ly thể tưởng tượng vẻ mặt của Lục Tịnh lúc , cố nén , “Chỉ cô mới hiểu nỗi khổ của .”

________________________________________

Loading...