Mang Thai Gả Cho Hào Môn, Chồng Cũ Hối Hận - Giang Uyển Ngư & Phó Lâm Châu - Chương 158: Nghe Phó Lâm Châu kể chuyện cũ

Cập nhật lúc: 2025-10-23 06:38:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài cửa, quản gia và Cao Tân thấy Phó Lâm Châu cuối cùng cũng chịu uống thuốc thì mới yên tâm đóng cửa .

Quản gia : "Cô Giang thật sự lợi hại, thể ép Phó gia của chúng uống thuốc."

Cao Tân vỗ vai quản gia : "Chỗ giao cho cô Giang, chúng thể yên tâm xuống lầu ."

Trong phòng, Giang Uyển Ngư đưa cốc nước ấm cho Phó Lâm Châu: "Uống ."

Phó Lâm Châu mặt , hợp tác.

Giang Uyển Ngư đe dọa : "Nếu chịu ngoan ngoãn hợp tác, em sẽ cạy miệng mà đổ thuốc đấy."

Anh mím môi, giọng điệu chút vui: "Gan lớn thật, dám đe dọa ?"

Cô khẽ thở dài: "Phó gia, em cũng về nhà nghỉ ngơi sớm, cứ mau uống thuốc ."

Nghe cô vội vàng về, lòng Phó Lâm Châu lập tức chìm xuống đáy biển, trực tiếp hất tay cô , thờ ơ : "Không cần tự làm khổ đến tìm , cô thể !"

Giang Uyển Ngư ngẩn , đột nhiên đổi thái độ.

Có lẽ thật sự thấy ?

"Vậy , làm phiền nghỉ ngơi nữa, em đây." Giang Uyển Ngư đặt cốc nước xuống, định rời .

Phó Lâm Châu đột nhiên che miệng ho vài tiếng.

Giang Uyển Ngư đầu , đành lòng rời .

Anh mệt mỏi cô, kéo dài âm cuối chậm rãi : "Không ? Sao còn ?"

Cô do dự một lúc, vẫn giúp pha một liều thuốc, xuống bên cạnh :

"Bị bệnh thì uống thuốc ."""""Nếu cơ thể sẽ suy sụp."

Phó Lâm Châu uống nhưng cũng từ chối.

Giang Uyển Ngư nhét ly nước tay , nhẹ giọng , "Mau uống . Tôi thấy quản gia và Cao Tân ở ngoài đều lo lắng cho ."

Anh ly thuốc trong tay nhíu mày.

Cô ngạc nhiên , "Anh là sợ thuốc đắng chứ? Vậy bảo quản gia mang chút đường ."

Giang Uyển Ngư dậy định , nhưng cổ tay bàn tay lớn của nắm chặt.

"Tôi trẻ con!" Anh xong, ngửa đầu uống cạn ly thuốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-158-nghe-pho-lam-chau-ke-chuyen-cu.html.]

Cô thở phào nhẹ nhõm , "Uống xong là ."

Phó Lâm Châu cầm lấy cuốn album bàn, tự , "Đây là thứ duy nhất để khi mất."

Giang Uyển Ngư qua, chỉ là một cuốn album bình thường, trông vẻ lâu năm.

Ngón tay thon dài của lật từng trang album, chậm rãi , "Bà khi gả cho Phó Trọng vẫn luôn hoạt bát vui vẻ, nhưng khi kết hôn cả ngày u sầu. Sau mới phát hiện Phó Trọng cưới bà chỉ là liên hôn thương mại, để thế lực nhà ngoại của bà . Ông già sớm nuôi một phụ nữ bên ngoài."

Giang Uyển Ngư lặng lẽ lắng , phụ nữ nuôi bên ngoài đó chính là của Phó Nhan.

Suy nghĩ của Phó Lâm Châu dần trôi xa, từ lúc nào những chuyện phong kín từ lâu.

Anh : "Mẹ khi phát hiện ông già ngoại tình, bắt quả tang họ tại trận. Phóng viên cũng chụp những bức ảnh liên quan, tối hôm đó những bức ảnh họ lén lút với lan truyền các nền tảng mạng. Mẹ đả kích nặng nề đó thì đổ bệnh."

Anh dừng một chút.

Giang Uyển Ngư hỏi tiếp, "Rồi nữa?"

Phó Lâm Châu đầu cô, đôi mắt đen lạnh lùng lúc tràn đầy bi thương và căm hận.

Đây là đầu tiên cô thấy Phó Lâm Châu như , trong lòng thắt .

Giọng khàn khàn , "Ông già khả năng ngăn chặn tất cả, nhưng ông làm. Ông âm thầm sắp xếp phóng viên để phóng đại sự việc, mục đích là để con gái riêng của ông danh chính ngôn thuận Phó gia. Sức khỏe của cũng vì thế mà ngày càng suy yếu. Ông những quan tâm mà còn cả ngày lén lút với tình nhân. Sau bệnh nặng phòng cấp cứu, và ông xảy cãi vã. Ông tức giận nhốt phòng tối."

Gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi làm tóc cô bay bay.

Mũi Phó Lâm Châu tràn ngập mùi hương tóc của cô, giọng dịu một lát, "Tôi nhốt cả tuần. Ngoài giúp việc mang cơm, ai gặp . Đến khi thả , nhận tin mất. Bà mất bàn mổ ở bệnh viện, đó ông già vội vàng tổ chức tang lễ."

Anh thậm chí còn gặp cuối.

Giang Uyển Ngư xong, hốc mắt lập tức đỏ hoe.

Anh mất từ nhỏ, lúc đó còn bé nhưng trải qua biến cố gia đình lớn như .

Có thể tưởng tượng , thể ở vị trí bây giờ là khó khăn đến nhường nào.

Phó Lâm Châu đến cuối, tự giễu một tiếng, đưa tay lấy rượu vang đỏ bàn uống.

Giang Uyển Ngư đưa tay ngăn , đẩy ly rượu xa một chút, "Bị bệnh thì đừng uống rượu."

Anh nửa dựa ghế sofa, khuôn mặt nghiêng tĩnh lặng của cô, "Không , dù cũng ai quan tâm."

Giang Uyển Ngư ngờ Phó Lâm Châu mạnh mẽ bá đạo thường ngày một mặt yếu đuối như , lòng cô mềm nhũn, nắm lấy tay , "Sẽ quan tâm. Họ đối xử với như nghĩa là tất cả đều như ."

Phó Lâm Châu thuận thế kéo cô lòng, ánh mắt mơ màng, mang theo ba phần tỉnh táo hỏi, "Vậy còn em?"

Loading...