Mang Thai Gả Cho Hào Môn, Chồng Cũ Hối Hận - Giang Uyển Ngư & Phó Lâm Châu - Chương 492: Phát hiện cô ấy chính là Giang Uyển Ngư

Cập nhật lúc: 2025-10-23 06:44:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tình huống bất ngờ xảy trường đua ngựa khiến những xung quanh đều căng thẳng.

Giang Uyển Ngư trong lòng Phó Lâm Châu, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ khó xử, đang định đẩy .

Phó Lâm Châu trấn an ngựa, véo eo cô cảnh báo:

"Lát nữa nếu em ngã khỏi lưng ngựa thì sẽ cứu em !"

Nghe , Giang Uyển Ngư còn giãy giụa nữa.

Phó Lâm Châu cúi đầu vô tình thấy một nốt ruồi tai cô, ánh mắt đột nhiên dừng , chằm chằm nốt ruồi đó, dường như thấu nó.

Tim đập loạn xạ, một niềm vui bất ngờ trào dâng.

Bởi vì Giang Uyển Ngư cũng một nốt ruồi tai, chuyện thường ít , chỉ những thiết mới .

vẫn chết!

Niềm vui lớn lao gần như nhấn chìm !

Anh véo eo cô mà tự chủ siết chặt.

Giang Uyển Ngư cảm thấy eo sắp cánh tay siết gãy, bực bội : "Buông !"

Ánh mắt Phó Lâm Châu sự đổi tinh tế, khuôn mặt tuấn tú nở một nụ vui vẻ: "Em..."

Anh xong thì Giang Uyển Ngư đá một cước xuống ngựa.

Phó Lâm Châu kịp phòng , ngã xuống đất.

Giang Uyển Ngư lạnh lùng liếc một cái, tự nắm dây cương ngựa, vỗ m.ô.n.g ngựa, phi nước đại về phía đích.

Cuối cùng cô đến đích thành công và với tư thế của chiến thắng.

"Ông Đông Phương, ông thua !"

Phó Lâm Châu vẫn ngây đất, trả lời lời cô .

Giang Uyển Ngư nhận thấy sự bất thường của , trong lòng chút bất an, liền nhảy xuống ngựa, : "Vì thắng, ông đừng quên lời ."

Nói xong, cô ném dây cương ngựa, bước .

Vệ sĩ của Phó thị vội vàng chạy đến đỡ Phó Lâm Châu dậy.

May mắn , Phó Lâm thương, chỉ đau nhức.

Anh Giang Uyển Ngư đang xa, sốt ruột đuổi theo: "Uyển Ngư!"

Mấy áo đen xuất hiện, chặn mặt , cho qua.

Phó Lâm Châu chỉ thể tại chỗ, bóng dáng cô dần biến mất.

Trong mắt tràn đầy niềm vui, khẽ : "Em chết, thật quá!"

Một lúc , nụ mặt cứng .

vẫn còn sống, nhưng nhận !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-492-phat-hien-co-ay-chinh-la-giang-uyen-ngu.html.]

Giang Uyển Ngư đến phòng đồ, quần áo bình thường, đang rửa tay bồn rửa mặt.

Đổng Tư Tư từ ngoài , bên cạnh cô: "Hôm nay các đua ngựa, hình như nhận em ."

Động tác rửa tay của Giang Uyển Ngư khựng , mắt cụp xuống: "Chỉ cần em thừa nhận em là Giang Uyển Ngư, cũng cách nào."

Đổng Tư Tư khoanh tay ngực, bực bội : "Nếu nhanh chóng rời khỏi Ân Đô thì , ở đây thật phiền phức."

Giang Uyển Ngư ngẩng đầu : "Bây giờ cơ bản thể xác định lệnh bài , tìm cơ hội là thể đuổi ."

Bên , Phó Lâm Châu từ trường đua ngựa trở về khách sạn, tắm rửa xong, sảng khoái ghế sofa, tay cầm một ly rượu vang đỏ từ từ thưởng thức.

Trên màn hình máy tính bàn , chính là cuộc gọi video với Cung Thành.

Trong video, Cung Thành tò mò hỏi: "Hôm nay hình như tâm trạng , chuyện gì thú vị chia sẻ với ?"

Phó Lâm Châu hé môi định chuyện Giang Uyển Ngư chết, nhưng nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của cô đối với hiện tại, cũng nhận , vẫn là tạm thời .

Anh đổi lời: "Không gì."

Cung Thành thấy vẻ mặt bí ẩn, trêu chọc : "Tôi đại tiểu thư nhà họ Từ tìm , cô Từ giống Ngô Hân , tính cách đơn thuần lương thiện, chắc là kiểu thích... Anh sẽ chơi vui vẻ với chứ?"

Nhắc đến Từ Thanh Hòa, Phó Lâm Châu giọng điệu nhàn nhạt : "Anh đấy, thích đùa kiểu ."

"Được , trong lòng chỉ Giang Uyển Ngư." Cung Thành , đổi chủ đề: "Anh đến Ân Đô cũng mấy ngày , định khi nào về? Chuyện công ty thể để cứ mãi theo dõi, cũng cần nghỉ phép."

"Một thời gian nữa." Phó Lâm Châu nâng ly rượu vang đỏ nhấp một ngụm, trong đầu vẫn nghĩ cách làm thế nào để nhận Giang Uyển Ngư.

Cung Thành lúc càng tò mò hơn: "Ân Đô rốt cuộc chuyện gì khiến mê mẩn đến , bây giờ ngay cả nhà cũng về nữa?"

Phó Lâm Châu gật đầu, trịnh trọng : "Thật sự chuyện quan trọng, còn quan trọng hơn cả mạng sống của ."

Cung Thành nhướng mày: "Rốt cuộc là gì?"

"Phó tổng." Từ Thanh Hòa ở cửa, khẽ gọi một tiếng.

Phó Lâm đầu cô một cái, gì.

Cung Thành đối mặt với cửa, cũng thấy bóng dáng cô, trêu chọc : "Được , làm phiền hai nữa, cúp máy đây."

Cuộc gọi video cúp.

Bên Kinh Thành, Cung Thành cúp video, đầu Tô Tinh Nại liền thò .

Cô bực bội : "Anh cúp nhanh làm gì, xem hai họ đang làm gì chứ, sẽ ở bên chứ?"

Cung Thành khẽ búng trán cô: "Chỉ em là nhiều chuyện nhất, nhà họ Phó và nhà họ Từ ý định liên hôn, họ ở bên cũng là chuyện bình thường."

"Đàn ông các đều như , thích cái mới chán cái cũ, núi trông núi nọ!" Tô Tinh Nại giận dỗi : "Tiểu Ngư hai năm, Phó Lâm Châu mới , còn miệng yêu Tiểu Ngư, khinh!"

Nhìn vẻ mặt giận dữ của cô, Cung Thành bất lực: "Anh chỉ đùa em thôi, tức giận ?"

"Đùa cũng , đàn ông đều là đồ tồi!" Tô Tinh Nại giận dữ xong dậy bỏ .

Cung Thành: "Em ?"

Tô Tinh Nại: "Đi đến một nơi , thật đáng ghét!"

Cung Thành vẻ mặt vô tội, lẩm bẩm: "Dễ giận , vô cớ."

Loading...