Hạ tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 61: Hai người thử ở bên nhau xem**

Cập nhật lúc: 2025-11-08 02:21:32
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Dịch giả vờ hiểu, hỏi :

“Cố ý gì cơ?”

Bạch Oanh Oanh tức đến nghiến răng, định mở miệng thì bụng cô *ục ục* phản chủ kêu vang.

Lâm Dịch lập tức hiểu ý, đưa vá cho cô:

“Đừng khách sáo, ăn nhiều một chút.”

Sắc mặt Bạch Oanh Oanh lập tức , nhỏ giọng lẩm bẩm:

là thù dai…”

cơn đói đánh bại sự kiêu ngạo, cô dậy, cầm muôi bắt đầu vớt thịt trong nồi.

Trước mặt là hai nồi lẩu — một bên nước cà chua thanh đạm, một bên cay nồng dầu đỏ — cô hề do dự mà chọn luôn nồi cay.

Ba đối diện , giữa là làn nước nóng bốc lên mờ ảo.

Được nửa chừng, Bạch Oanh Oanh tiện tay buộc tóc lên, để lộ chiếc cổ trắng ngần, thon dài.

Lâm Dịch chau mày cô ăn uống thoải mái, thịt gắp liên tục ngừng, trong lòng dấy lên thắc mắc:

*Đây… thật sự là minh tinh nữ ? Chút hình tượng cũng , chẳng để tâm đến việc giữ dáng.*

Không chỉ , ngay cả Nguyễn Thanh Âm cũng ngạc nhiên. Ban đầu thấy học trưởng gọi nhiều món như , cô còn sợ ăn hết sẽ lãng phí, nghĩ rằng Bạch Oanh Oanh chỉ tới chút cho vui, chứ minh tinh mà, chắc cả ngày dám ăn hạt cơm nào.

cô ăn say sưa như thế, Nguyễn Thanh Âm bỗng chút thiện cảm.

Dù chỉ từng gặp vài thời đại học, hai ở ký túc xá sát vách nhưng bao giờ thiết, thế mà giờ cùng bàn, cô nhận Bạch Oanh Oanh tính tình thẳng thắn, tuy chanh chua nhưng thật , đáng kết bạn.

Ăn mãi đến lúc Lâm Dịch và Nguyễn Thanh Âm đều buông đũa, no đến mức nuốt nổi, thì Bạch Oanh Oanh mới như mở máy — vẫn tiếp tục chỉ đạo hai bỏ thêm thịt nồi, ăn mệt.

Không qua bao lâu, các đĩa thịt xe phục vụ đều trống trơn, cô mới thoả mãn đặt đũa xuống, xoa bụng:

“Ha… đúng là phá vỡ định kiến của về minh tinh.”

Lâm Dịch mỉa mai , giọng nửa thật nửa đùa, chẳng vì tiếc đồ ăn, chỉ là trút giận.

“Minh tinh thì chứ, *ợ*… cũng là mà.”

Bạch Oanh Oanh xoa bụng cầm miếng dưa hấu, kịp cắn thì tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.

Cô liếc màn hình, sắc mặt lập tức đổi, nghiêm túc thẳng, đưa ngón tay hiệu im lặng với hai run run máy:

“Alo… Chị Mai Mai hả… À , em đang ăn với bạn đại học… Trời ơi, chị yên tâm , em mà dám lén ăn … Không ăn, thật đấy… Bọn họ cứ ép em, em nhịn hết , giờ đói đến nỗi hoa mắt đây … Vâng, lát nữa em về liền…”

Lâm Dịch mà há hốc miệng, nhịn vỗ tay *bộp bộp*:

“Diễn thật đấy, lúc phim cô mắt nhất định mua vé ủng hộ.”

Nguyễn Thanh Âm cũng nín , cúi đầu gõ điện thoại:

> “Diễn xuất đỉnh thật.”

Bạch Oanh Oanh chẳng còn tâm trạng đùa, vội túm lấy áo khoác hít hít mấy , mặt tái mét:

“Thôi xong , mùi lẩu! Mai còn dự tiệc cuối năm, hẹn ăn hôm khác chứ? Ngày mai mà sưng mặt dự, chị Mai chắc g.i.ế.c mất!”

Nguyễn Thanh Âm gượng, nhưng nụ nhanh chóng đông cứng — *tiệc cuối năm…*

Cô suýt nữa quên mất, Bạch Oanh Oanh là nghệ sĩ trực thuộc **Tập đoàn Hạ Thị**, chi nhánh **Tinh Dự (Star Entertainment)**, chính là công ty con của **Tập đoàn Hạ Thị** mà Hạ Tứ quản lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-61-hai-nguoi-thu-o-ben-nhau-xem.html.]

Bạch Oanh Oanh mở gương soi, mặt ủ rũ:

“Các nghệ sĩ của Hạ Thị đều mời. Cậu , với dáng chuẩn, đến cả mấy diễn viên tuyến mười tám cũng ăn mặc lộng lẫy như nữ hoàng. Còn ăn bao nhiêu thịt thế … chắc mai kéo khoá váy cũng nổi mất.”

Lâm Dịch cô mà nhíu mày — thời nay minh tinh tivi trông hào nhoáng , hoá ngoài đời khổ thế ?

Chỉ ăn hai miếng thịt mà hối hận đến mức .

“Không ,” nhẹ giọng an ủi, “tiệc cuối năm chỉ minh tinh, bình thường cũng nhiều mà. Cứ thoải mái .”

ha!” — Mắt Bạch Oanh Oanh sáng rỡ, lập tức thuyết phục — “Tôi dù mập cũng chẳng đến nỗi ! Cùng lắm con nhỏ **Kiều Thiến** chọc thôi, chị đây chẳng sợ!”

Cô đột nhiên nheo mắt:

“Ơ, ?”

Lâm Dịch nhún vai:

“Vì bọn cũng mời tham dự.”

“Cái gì?!” — Cô hít một , nghiêng đầu Nguyễn Thanh Âm —

“Hôm đó trong thang máy, con nhỏ Kiều Thiến còn chào nữa mà, hai quen ? Nó học mỹ thuật , liên quan đến ?”

Nguyễn Thanh Âm giải thích, chỉ bất lực nhún vai, hiệu bằng tay —

Một tay đặt lên ngực, tay giơ hai ngón trỏ và giữa, vẽ vòng tròn giữa trung, chỉ tim .

Bạch Oanh Oanh mở to mắt:

“Hả? Không hiểu…”

Cô chau mày, bỗng sang chuyện khác:

“Nghe bảo Kiều Thiến là đưa công ty từ xuống, hậu thuẫn gì, mấy tờ báo còn là ‘tình nhân tin đồn’ của ông chủ lớn. Còn trong phòng riêng, vì sắc mà sẵn sàng nổi giận nàng hồng nhan, còn tung tin họ yêu từ thời trung học…”

Nói đến đây, cô thở dài:

“Người nhảy công ty liền đãi ngộ S+, còn lăn lộn bao năm, đóng vai phụ, vai quần chúng mãi mới lên nữ chính, mà vẫn hot nổi. Khổ lắm, cạnh tranh thì mệt, buông xuôi cũng chẳng xong.”

Lời vẻ tự giễu, nhưng chứa đầy cay đắng thật lòng.

Phía ánh đèn sân khấu lấp lánh, chẳng ai họ chịu bao nhiêu áp lực và thiệt thòi.

Một lúc , như nghĩ thông suốt, cô vui vẻ lên, tiện tay gắp thêm miếng dưa hấu bỏ miệng, nhai :

“Thôi kệ, dù nhịn c.h.ế.t đói, nhảy mở màn với ông chủ cũng .”

Lâm Dịch tò mò:

“Nhảy mở màn gì cơ?”

Bạch Oanh Oanh gian xảo, đầy tinh thần hóng hớt:

“À, theo lệ thường, tiệc năm nào cũng *Vũ khúc Thần Ái – Điệu Waltz của Cupid*. Nam khách thể mời bạn gái cùng hoặc chọn ngẫu nhiên một cô gái độc tại chỗ cùng nhảy. Cặp thắng giải sẽ thưởng lớn, mà đồn, ai là độc mà cùng nhảy, đó dễ thành đôi lắm đó. Tôi ít nhất bốn, năm cặp !”

Nguyễn Thanh Âm chỉ nhạt, trong lòng thầm nghĩ:

*Trên đời nào chuyện thần kỳ thế… nếu dễ , vẫn còn nhiều yêu mà chẳng thể bên .*

Bạch Oanh Oanh đảo mắt, bỗng sáng rỡ hai , nghiêm túc mà đầy tinh nghịch:

“Không thì… hai thử xem ? Biết thật đấy! Cặp đôi xuất sắc nhất còn giải thưởng lớn và kỳ nghỉ lương nữa cơ! Thử , lỗ mà sợ?”

Loading...