Hà Tông cởi váy ngủ cho cô.
Khi làm việc, mạnh mẽ hơn bất cứ ai, nhưng khi làm việc chậm rãi và tỉ mỉ,
tránh vết thương của cô, cẩn thận chạm những chỗ nên chạm.
Mục Khuynh Bạch dù từng trải sự đời, cũng thể nhận sự chăm sóc của dành cho .
Dục vọng là dục vọng, thương xót là thương xót.
Anh thể tách bạch .
Mục Khuynh Bạch trong lòng một cảm giác kỳ lạ, ký ức cuộn trào trong đầu,
hiện hình ảnh một .
Cô nhớ rõ Đồng Quân Ngạn, cũng nhớ từng làm nhiều điều cho .
bao giờ đối xử với cô như .
Ngay cả mật duy nhất đó, cũng là vì Đồng Chân Chân mà
bất đắc dĩ.
Thế nào là thích? Là chiếm hữu chiếm hữu nhưng nỡ?
Mục Khuynh Bạch tự giễu nghĩ, thực Hà Tông cũng thích ,
chỉ là ham với cơ thể .
Váy ngủ tuột xuống, Hà Tông : "Váy còn cần , nếu cần thì sẽ
giặt cho cô."
Mục Khuynh Bạch ngẩng đầu lên, trả lời lạc đề: "Hà Tông, tệ lắm ?"
Hà Tông nhíu mày.
"Mặt nào?"
Mục Khuynh Bạch hiểu ý, mắt ướt át: "Còn
mặt nào nữa, khuyết điểm nhiều như còn phân loại ?"
Nói xong nước mắt cô tuôn rơi.
Đau buồn từ trong lòng, Mục Khuynh Bạch thể kiểm soát cảm xúc của .
Hà Tông cô sẽ như , nhất thời luống cuống: "Không ,
thấy cô tệ, chỉ là nãy cô hỏi ngớ , trả lời cô thế nào."
Bàn tay lau nước mắt chạm thứ mùi của .
Mục Khuynh Bạch ghét bỏ đẩy .
Hà Tông thấy cô ngừng , tò mò: "Sao hỏi ? Cô
,
quan tâm việc nãy chạm cô ?"
Mục Khuynh Bạch hít hít mũi: "Anh hổ , ai cần loại đàn ông như
chạm , dám động thì sẽ bảo trai dùng s.ú.n.g b.ắ.n ...… Hơn nữa
thích loại đàn ông còn trinh kinh nghiệm như , chuyện thô tục c.h.ế.t ,
đàn ông thực sự lịch thiệp lễ phép, chuyện ôn tồn nhã nhặn đặc biệt
đáng yêu."
Hà Tông nhếch môi khẩy: "Làm chuyện đó mà còn lịch sự, ?
Lịch sự? Chào cô Mục, thể nhô m.ô.n.g lên ? Xin hỏi thể ? Cô coi đó là phỏng vấn ?"
Mục Khuynh Bạch: "Anh xem kìa, còn cãi ."
"Cô chẳng hiểu gì về đàn ông cả, đàn ông thực sự thích một phụ nữ thì
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-447-anh-con-cai-lai.html.]
thể lịch sự, chỉ làm cô c.h.ế.t thôi." Hà Tông : "Những đàn ông
mà cô từng trải qua lịch sự chỉ vì tiền của cô, chứ vì con cô, đồ ngốc."
Mục Khuynh Bạch...…"
Lời của quá đau lòng, cô bắt đầu buồn.
Lần Hà Tông bên giường, như cô .
Mục Khuynh Bạch bĩu môi, tủi : "Sao lau nước mắt cho ?"
"Vừa nãy cô cho động cô ? Tôi dám, sợ trai cô
dùng s.ú.n.g b.ắ.n ."
Chưa đầy ba phút, Hà Tông tắm xong.
Anh dùng quần áo cũ lau qua loa nước , đến bên giường
nhặt váy lên: "Quần lót ?"
Mục Khuynh Bạch bây giờ đề phòng .
"Làm gì?"
"Ướt như còn mặc ? Cởi giặt."
Mục Khuynh Bạch đỏ mặt tía tai: "Toàn là làm ướt!"
"Tôi cũng cô làm, vội gì." Hà Tông liếc cô một lúc: "Không giặt ?"
Mục Khuynh Bạch đầu để ý.
"Không giặt thì thôi." Hà Tông ném quần áo máy giặt, xuống lầu.
Mục Khuynh Bạch lúc mới vén chăn lên, tập tễnh ban công
cởi quần lót giặt.
Vừa nặn xà phòng giặt, đầu thấy Hà Tông phía .
"A! A a a!"
Mục Khuynh Bạch sợ hãi hét lên.
Hà Tông gạt cô , giặt quần lót cho cô: "Tay cô đừng chạm nước nữa,
như bại liệt trẻ em , sốt ruột quá."
Giặt xong thì tiện tay kẹp lên móc áo đầu.
Mục Khuynh Bạch vẫn hồn, bắt đầu bới móc: "Ai dạy treo như
chứ, như sẽ làm biến dạng vải đó."
Hà Tông: "Sao biến dạng, đều treo như ?"
"Anh cái quái gì chứ!" Mục Khuynh Bạch tức giận, chỉ huy : "Có
móc phơi đồ lót chuyên dụng đó, căng phẳng treo lên như trong tủ trưng bày của siêu thị ."
Hà Tông l.i.ế.m môi khô khốc, kiên nhẫn làm theo lời cô .
Cuối cùng treo xong, vẫn nhịn mà càu nhàu: "Chỉ chút đồ mà quý như ?"
"Cái quần lót của đủ mua một mạng của đó!" Mục Khuynh Bạch giơ bàn tay lên, các ngón tay xòe hết cỡ: "Tám trăm tệ!"
Hà Tông thu ba ngón tay của cô , chỉ để ngón cái và ngón trỏ: "Đây mới là tám."
Anh hỏi: "Một cái quần lót cô mặc một năm ?"
Mục Khuynh Bạch trợn mắt, ghét bỏ : "Tôi mới mỗi tuần một ."
Hà Tông dùng ngón trỏ móc cạp quần, chiếc quần đùi của ,thấy xù lông .
Đây chính là sự khác biệt giữa với .
Cô một cái quần lót tám trăm tệ, một tuần là vứt, mua online mười tệ ba cái, mặc hai năm vẫn còn mặc ."""